2015 | Cửa mùa xuân

Tìm Kiếm

30 thg 12, 2015

CHIỀU PHỐ NÚI






Núi sinh trước phố bao năm
Mà sao õng ẹo đứng nằm ngu ngơ
Hoàng hôn treo thực vào mơ
Phố chen bóng núi, núi mờ bóng sương

Tiếng chuông rơi úp giáo đường
Chiều buông vạt nắng sân trường... phía em
Lối về tìm lạ trong quen
Rong rêu mọc những cũ mèm ngày xưa

Kinh cầu chầm chậm chờ mưa
Dã qùy vàng vội như chưa được vàng
Mây hờn bỏ gió lang thang
Mặt trời vấp ngã sau hàng núi cao

Núi nghiêng trăng lách mình vào
Bóng cây giấu phố, tường rào nở bông
ĐăkBla* thương núi ngược dòng
Thuyền xuôi chở nặng nhớ mong về nhà

Quanh co dẫn dụ khách xa
Đường như dây buộc núi già phố non
Trót ghiền gỏi lá** thơm ngon
Rượu sim*** say khướt tình còn muốn... say?

Ngẩn ngơ miền nhớ  chiều nay
Anh tìm nhặt lại những ngày có nhau...

                                  Tháng 12/2015
                                 Xuân Môn
Chú thích:
        - * Sông ĐăkBla ở Kon Tum chẩy ngược dòng
- ** Gỏi lá,** Rượu sim một trong những đặc sản của Kon Tum được giới thiệu trong chương trinh “Món ngon ba miền”



26 thg 12, 2015

NHỚ CHA!



              Kính tưởng nhớ, nhân ngày giỗ Cha

Đời Cha bung cạp rổ tre
Đau chen lóng mốt khổ đè lóng đôi
Quanh năm mang sức thế trời
Vác nghèo làm vốn cược đời long đong

Tát đêm mò được hư không
Bốc ngày vất vả rát lòng tay chai
Buồn sâu hơn tiếng tiếng thở dài
Lo đè dập bóng trăng ngoài cửa phên

Ngủ - quần ống dưới lai* trên
Uống ăn nuốt vội làm quên tối ngày
Nắng hè dựng đứng trưa say
Rét đông cắn lẹm đường cày đồng xa

Bệnh đeo nặng võng đời Cha
Thuốc “kiêng”không uống sợ... nhà khó thêm
Miếng ngon không dám biết tên
Quần thun áo rách... đè lên vá chồng

Chổi cùn Cha quét rét đông
Dành xuân lộc biếc ấm nồng cho con
Như cây nhang thắp cháy mòn
Đốt mình tàn lụi trơ còn xác tro

Nhớ thời... cha đói con no
Chạnh lòng thương xót dáng cò đêm mưa

                                                            Tháng 12/2015                                         
                      Xuân Môn


P/s: * Lai quần (phương ngữ) là gấu quần.


24 thg 12, 2015

NOEL BUỒN!






Cầm lời thề hẹn Noel
Khạo khờ tìm gặp lời em thuở nào
Giật mình gió bấc chênh chao
Xô anh bóng đổ ngã vào đêm đông

Trăng mờ mệt mỏi tầng không
Vấp chân phố núi gánh gồng đêm khuya
Lòng anh sương gió đầm đìa
Từng cơn lạnh ngấm bên kia nỗi buồn

Nhớ đêm em gửi nụ hôn
Trong anh máu chẩy ngược dồn phía em
Anh vay nợ cả... Noel
Để mang thế chấp tình em... giữ phần

Trăm khôn đâu bõ một đần
Nụ hôn em bỏ... nợ lần anh đeo
Trả anh những tháng năm nghèo
Tình em đặt cọc chay theo... bạc vàng

Chuông buồn nhỏ giọt thở than
Noel đành lỡ nhịp đàn thánh ca... !

                                          Tháng 12/2015

                                           Xuân Môn 


11 thg 12, 2015

LỜI RU CÁNH CÒ




À ơi… vỗ cánh Cò bay
Lời ru lót ấm tháng ngày đời con
Tình ru bay lả nỉ non
Dỗ con ngoan lớn ước tròn chiêm bao

Thân Cò lấm láp ca dao
Đậu nghiêng câu lý lội vào trong thơ
Đồng quê hoang hoải cằn trơ
Cò dài cổ với đến… bờ hy sinh

Gầy cong về phía… quên mình
Dáng Cò trong mẹ nặng tình khổ đeo
Vui nơi bùn bám điệu chèo
Cánh Cò chấp chới quê nghèo long đong

Vì con xin chết trắng trong
Xin đừng đục nước tủi lòng Cò con*
Vì con lặn lội héo hon
Sớm khuya mò bóng cúi lòn co ro

Lò dò ngủ đứng ăn mò
 Oan xơi công Cốc,** ốm o đọa đày…
À ơi… tình vọng tháng ngày
Tình ru chắp cánh, đong đầy đời con… !

                                 Tháng 12/2017
                                 Xuân Môn


Chú thích: *, ** Câu thơ mượn ý ca dao Việt Nam (Đừng xáo nước đục đau lòng cò con); thành ngữ VN (Cốc mò Cò xơi). 







7 thg 12, 2015

EM VỀ!



                                                


Em về mặc nắng thu phai
Lá vàng níu bước chân ai gieo đường
Trốn thề tìm lại yêu thương
Nhờ xa cách gỡ rối vương vấn tình

Hờn nhau chi bóng... tội hình
Trách chi phận mỏng bắt tình chia phôi?
Đừng buồn nhộng nữa dâu ơi
Thân tằm đã nát một đời tơ vương

Thôi thì.. lấy sợi vô thường
Luồn thời gian vá víu thương người đền
Buồm no gió thuận triều lên
Mười hai bến nước chờ thuyền chọn nơi...

Xin đừng quên... ở góc trời
Chúng mình từng có một thời... với nhau
Giấu lòng anh vụng vài câu
Em về kẻo lỡ chuyến tầu trách anh...

                                            Tháng 11/2015
                                             Xuân Môn


4 thg 12, 2015

QUÊ TÔI!



                    Kính tặng quê hương Hải Phòng

Quê xưa đất thịt đồng chua
Xới lên đập xuống hai mùa gối nhau
Chai tay cuốc đất bạc màu
Trâu tơ vật vã đớn đau đường cày

Thất thường thời tiết như say
Chiêm khê mùa thối vụ gầy rỉ rên
Cha bừa nắng quái nát... tên
Mưa cơn mẹ cấy sấm rền chớp giông

Cái Cò mò bóng cái Nông
Mồ hôi nhỏ mặn chiều đông tái bầm
Thóc khoai hạn lụt thui mầm
Con bầy nhớ bữa... lòng thầm chột theo

Nhà tranh dột khó giấu... nghèo
 Mảnh quê rế rách lo đèo bòng niêu
 Áo cơm... ma ám sáng chiều
Bao cơn đói rét đặt điều vu vơ...

Quê nay đất nở hoa mơ
Cây cho quả ước tình chờ gặp duyên
Nghiêng đồng đổ hết truân chuyên
Nông thôn mới mọc trên miền ấm no...

Đường đời nhiều ngã đắn đo
Quê tôi rẽ phía... câu hò mẹ ươm!
                                         
                                     Tháng 11/2015
                                               Xuân Môn






2 thg 12, 2015

RƯỢU SẦU!


Rượu ngon uống để quên sầu
Nỗi buồn chui ngược sang bầu rượu cay
Rượu sầu chưa ngấm đã say
Lời say chưa nói đã đay nghiến lời

Buồn đầy đuối chén rượu vơi
Mượn chiều mưa bão dãi phơi nỗi lòng
Đu say sưa tới tiên bồng
Cuối đường lạc giữa hư không lẻo buồn

Một bầu nghiêng một đêm suông
Một mình say xỉn uống luôn cả mình
Bóng say ăn vạ... với hình
Lòng đau héo nhắm vô tình giả tươi

Giải sầu bằng bạn vui cười
Rượu ngon nên để dành người tri âm!
Ta bà* khổ ải luân trầm
Đừng đem lòng tự giam cầm chốn mê

Cạn ly…đầy lại tái tê
Trốn đi cay đắng trở về sầu thêm… !

                                       Tháng 7/2017
                                       Xuân Môn


P/s: Theo quan điểm Phật giáo, “cõi ta bà” chẳng khác gì quán trọ, nhân loại sống trong cõi này đều giả tạm, vô thường, không thật. Suốt cả cuộc đời chúng ta xoay vòng với sinh, lão, bệnh, tử, bị tiền tài, danh vọng chi phối, bức bách thật khổ não…


30 thg 11, 2015

CẦU TRỜI...



                    (Tặng con Nguyễn Dư Phúc Lộc
                      nhân ngày sinh nhật)

Từ ngày Ba Mẹ có con
Phúc dư lộc đủ ngày son tháng hồng!
Cầu trời xanh mạ ước mong
Cho con vàng lúa cánh đồng Mẹ Ba...

Níu ngày xin tháng năm qua
Con còn nhỏ dại hoãn... già vài thu
Dẫu sau đông có mây mù
Nắng vàng dành đủ ấm bù cho con

Cầu trời chân cứng đá mòn
Hoàng hôn xin tắt để còn sớm mai
Xén đêm ngắn đắp ngày dài
Nguyện đem trăm khó đổi vài giờ vui...

                       Ngày 10/8/2015
                      Xuân Môn

Ảnh con gái út (Nguyễn Dư Phúc Lộc)
năm 2015 

25 thg 11, 2015

HỒN QUÊ!




Biết con đặc sản cao lương
Món ăn âu á đã thường dùng quen
Lén trưa lội nát đồng phèn
Giỏ cua nặng, mẹ cười lem lấm bùn

Nhẹ tay thô móng teo cùn
Rau đay lựa lá non run đầu cành
Mắm tôm ngon mẹ cất dành
Chất quê quyện lắng nồi canh thật thà

Mẹ chăm con giống như là...
Để bên mẹ vẫn nhớ nhà nôn nao
Hiểu ra ẩm thực nhiều sao
Thừa sang thiếu vị ngọt ngào hương say

Canh cua mẹ nấu - tình đầy
Chắt mưa nắng gắt gạn ngày buồn vui
Lọc bao cay đắng ngọt bùi
Cho con thấm tận cùng mùi vị quê...

Con xa mãi nhớ đường về
Nhớ canh của mẹ... hồn quê nêm tình!
                                        
                                     Tháng 4/2015
                                         Xuân Môn


18 thg 11, 2015

CÔ GIÁO TRỒNG HOA...


         

                  Kính tặng các thầy cô ngày 20/11
    
Chồng bệnh kinh niên, con nhỏ, neo đơn
Nhà ở thuê, lương giáo viên thiếu... sống
Cô trồng hoa che bớt đời... khoảng trống!
Hoa cô trồng thắm hơn hẳn nhà bên?

Mồ hôi không kịp khô vai áo sờn
Dưới nắng bạc trời xấy giòn gió, cát
Hết trường ở vườn tay măng phồng rát
Chăm hoa bằng tình cô dạy mầm non...

Ngày hiến chương các nhà giáo  hàng năm
Cô mang hoa ra cổng trường bày bán
Nụ cười  ẩn sau khăn che thấp thoáng
Mượn hương sắc nồng cô gửi tình riêng...

Không nhận ra?  hay cô  dạy... mầm non?
Phụ huynh mua hoa xúm mừng đồng nghiệp
Ánh mắt trốn dưới nón nghiêng kéo thấp
Thoáng chạnh lòng cô giấu vội vào trong!

Có phụ huynh nghèo nhưng giầu tấm lòng
Mua hoa tặng người, tình thừa tiền thiếu
“Hoa nhà lá vườn” cô vui lòng biếu
Tri ân cuộc đời...  Cô chẳng chút so đo

Cô bán hoa - nụ cười lẫn vào hoa
Bó cùng hoa lòng biết ơn chân thật
Như hoa thơm, cô nở thầm đẹp nhất
Góp đẹp đời còn vất vả bon chen... !
                                                                
                                            Tháng 11/2015
                                                Xuân Môn


12 thg 11, 2015

BÁN "SỐ" *


                     
                                                

Bà già bước thấp bước cao
Tay “bưng” vé số nài chào người mua
Lưng còng đổ bóng cong trưa
Tối ngày cõng nắng đội mưa vô thường

Cõi ta bà** cuối đoạn trường
Loay hoay nhặt mót tình vương vãi còn
Vai còm nặng gánh chồng con
Nợ vay tiền kiếp đành lòn ngãi nhân

Người may trúng số đổi thân
Bà xui trúng... “gió” bệnh bần*** trầm kha
Dân gian thật quá điêu ngoa
Bày trò may rủi bắt bà mối mai

Hoàng hôn thoi thóp thở dài
Ráng vàng năn nỉ kéo dài chiều đông
Mớ lo lo nốt cho xong
Số nghèo bán rẻ bà mong hết hàng...

Trời trêu khéo kẻ mơ màng
Cho người số rủi bán quàng vận may!

Tháng/6/2015
Xuân Môn
Chú thích:
• * (Kính tặng Bà Mạnh... một trong những mảnh đời bất hạnh). Chồng nhiễm chất độc gia cam, già bại liệt; con gái bị thiểu năng trí tuệ. Tiền trợ cấp không đủ, gần 80 tuổi, mặc dù đau yếu, Bà vừa phải chăm sóc chồng con, vừa phải đi bán vé sổ số kiến thiết để mưu sinh và trả nợ “SỐ” mình... !
• ** Theo quan điểm Phật giáo, “cõi ta bà” chẳng khác gì quán trọ, nhân loại sống trong cõi này đều giả tạm, vô thường, không thật. Suốt cả cuộc đời chúng ta xoay vòng với sinh, lão, bệnh, tử, bị tiền tài, danh vọng chi phối, bức bách thật khổ não.
• *** Bệnh bần là bệnh nghèo.

     
        

   
                      

7 thg 11, 2015

TÌNH TAY BA



 Đa đoan lỡ vướng bùa yêu
Tương tư sấp mặt xuống chiều gió mưa
Lưới tình anh dẫu giăng thưa
Em như chim dại tự lừa mình sa

Tình anh đã của người ta
Đến sau - em kẻ thứ ba... trộm tình
Trót mê trăng rụng giếng đình
Tình say đành lỗi với mình với ai

Giấu người xin chút thu phai
Sưởi tình vay lén bớt dài đêm đông
Thương thân cải đợi lên ngồng
Bỏ dưa chua khú cơm nồng nhão khê

Giếng đình tìm vớt câu thề
Đã tan từ tối trăng về theo mây
Tình người giờ chuối chín cây
Em chờ ớt ngọt - xanh cay một đời

Cải già ngồng hóa chơi vơi
Chợ chiều rau héo ngượng mời người mua…
Tình tay ba thật trong đùa
Gieo tình chẳng gặt được mùa yêu thương!

                                Tháng 11/2015
                                           Xuân Môn