Biết mình nay tuổi đu
dây
Vẫn “chê” hương đất mỗi
ngày thêm thơm
Giận ai dỗi rượu hờn cơm
Bạn “đi” vội bỏ tụi “bờm”
trường xưa
Nhớ thời chung “giấc mơ
trưa”
Sinh viên quên ý niệm: Thừa,
đủ, thôi
Đói ăn - sĩ diện: Giành
ngôi
Vét xoong chảy máu cạo nồi
quằn đau
Đành rằng “ngày ấy” trước
sau…
Nại Hà sao sớm qua cầu
hưởng dương
Bơ vơ con dại ai thương
Vợ đau gãy gánh ngang đường
cậy ai
Bạn bè: Giờ, mốt như mai
Tính chi ngày ngắn tháng
dài nghĩa chi
Buông đời an phận bạn đi
Khổ người ở nắm những gì
người buông
Đời người nghe thoảng tiếng
chuông
Có ngân dài vẫn nốt buồn
về sau
Tiễn người đi bỏ thương
đau
Tử - sinh cách mấy nhịp
cầu thời gian… !
Tháng 11/2017
Xuân Môn
P/s: - Cảm tác khi tiễn đưa người bạn học về nơi an nghỉ cuối cùng ở tuổi hưởng dương (58 tuổi)
- Ảnh lấy ở trên internet chỉ có tính minh họa