2015-10-04 | Cửa mùa xuân

Tìm Kiếm

10 thg 10, 2015

DẠI KHỜ!



                                          (“Dại khờ" vấp ngã tình xưa...)

Giơ tay chạm tuổi ông bà
Nói tình khờ dại ai mà chịu tin
Chắp tay nài nỉ con tim
Dỗ dành mắt dại si nhìn… tình qua

Xưa ta làm mất nửa ta
Vấp hòn tự ái ngã ba tình đầu
Hờn đi về phía không nhau
Mới hay tiếc nuối có màu không phai

Giá đêm ngày biết ngắn… dài…
Kim tinh chẳng phải Hôm – Mai* ngược đường
Giá như mình biết nhịn nhường
Thì yêu khỏi khổ thì thương khỏi sầu…

Đánh phèn cho lắng buồn đau
Lọc thu tìm lại những màu còn xanh
Dại khờ xin nhận về anh
Để tình xưa rách được lành trong nhau... !
                                       
                                 Tháng 10/2015
                                      Xuân Môn

P/s: * Sao Hôm và sao Mai đều là 2 trường hợp nhìn thấy ở góc độ khác nhau của Kim Tinh


8 thg 10, 2015

CON MỰC *





Cụ già nghèo rớt mùng tơi
Không con không vợ một đời một thân
 Già thèm tiếng trẻ, bước chân
Cụ nuôi con Mực bớt phần cô đơn

Mực trung thành chẳng thiệt hơn
Chẳng chê chủ khó dối hờn người nuôi
Yêu thương hôn hít vẫy đuôi
Thực lòng không chút nịnh người lợi danh

Bao năm bệnh cụ không lành
Mực luôn bên cạnh quẩn quanh chẳng rời
Chiều mưa tiễn cụ "về trời"
Mực kêu như... khóc những lời bi ai!

Buồn đau, ăn chẳng đoái hoài
Nát đêm tiếng Mực tru dài thảm thương
Sớm nay mộ cụ đẫm sương
Mực quỳ chết gục... VẤN? vương người đời...!

                               Tháng 12/2014
                                 Xuân Môn


Chú thích: * Mực là tên con chó đen được Cụ Vĩnh (đã chết) nuôi đặt tên trong câu chuyện gần như có thực ở khu phố tôi.



6 thg 10, 2015

MẮT NAI





Hồn em mở cửa -  mắt Nai
Mộng mơ dìm đuối bao người... mộng mơ 
Tương tư yêu trộm thẫn thờ
Ngu ngơ anh ngã bên bờ mắt em 

Mi cong hờ hững buông rèm
Mắt Nai trêu chọc yếu hèn tim non
Mộng du trong cõi mất còn
Anh tìm vía lạc vọng hồn nơi em

Toan liều sắt đá nhiều phen
Vướng vào ánh mắt... lại mềm rối chân
Lời yêu khất nợ bao lần
Mắt Nai ngơ ngác thu phân vơi tàn...

Đò chiều bỏ bến em sang
Thu sầu trút hết úa vàng trong anh
Thu ơi! còn giữ chút xanh
Cho người năm tháng mang hình măt Nai...

                                       Xuân Môn


4 thg 10, 2015

THU MUỘN



Có phải vì tháng nhuận níu chân năm?
Cho thu, em cứ khất lần đến muộn
Đèn ngôi sao đã thắp lên ước muốn
Mà trăng chưa tròn để khuyết đêm xanh

Thu chưa về lá đã rụng trong anh
Cúc ngượng ngùng, e thẹn vàng trước cửa
Chút se lạnh lang thang chiều cuối phố
Nỗi nhớ thở dài trong tiếng chuông ngân

Chờ thu, em - anh khắc khoải, phân vân
Lòng đổ ngâu ướt sũng chiều tháng bảy
Dòng Ngân Hà chỉ tình yêu còn chảy
Mặc đợi chờ ở lại với trăng xưa

Ở quê nhà thu đã chín ngọt chưa
Trời có xanh còn vắt treo đầu ngõ
Thương cái nắng nơi em hanh nỗi nhớ
Heo may gầy bịn rịn tiễn hạ đi

Thu Tây Nguyên như thiếu nữ dậy thì
Cà phê bén duyên rủ nhau chắc hạt
Cao su xanh nhựa ứa tràn trắng mát
Anh mỏi mắt tìm chút bóng thu sang

Là chứng nhân anh lặng đếm thu tàn
Tuổi chồng cao sau mỗi mùa lá rụng
Cảm thông sen bên thềm thu lúng túng
Níu hạ phai hay buông mặc thu… vàng?
                                           
                                          Tháng 8/2017

                                             Xuân Môn