2015-10-18 | Cửa mùa xuân

Tìm Kiếm

23 thg 10, 2015

CHỢ QUÊ XƯA




Chợ quê xưa họp theo phiên
Ít tiền hay chửa(1) có tiền vẫn đi

Hàng quê không thiếu thứ gì
Thừa câu thách giá cao... vì thói quen
Ngồi lê chỗ tạm quán chen
Cho thêm, bán nợ... được khen khéo chiều

Mua - chê rốc(2) ốm tép riu
Bán - quần áo vẫn chưa thiu bùn nồng
Mớ rau  bó nhọc nhằn trồng
Chợ thưa mẹ héo chợ đông mẹ cười

Đắt phiên mua chín bán mười
Ế hàng bán vốn cho người đẩy đưa
Nụ cười héo hắt nắng trưa
Tép thay áo trắng bó dưa lỏng dần

Cả đời mẹ bán tảo tần
Mà không mua nổi nửa lần giầu sang
Chợ quê đãi những bẽ bàng
Mót tìm hạt gạo kẽ sàng đan thưa...

Vào siêu thị nhớ chợ xưa
Giây lưng(3)­­­­­­­­­­­­­­­­­­­­­­­­­­­­­­­­­­­­­­­­­­­­­­­­­­­­­­­­­­­­­­­­­­­­­­­­­­­­­­ mẹ thắt cho vừa từng phiên!
                                                         
                                Tháng 01/2015
                                  Xuân Môn

Chú thích
- chửa(1) (phương ngữ) là chưa theo cách phát âm của một số vùng quê Bắc bộ xưa
- rốc(2) (phương ngữ) là con cua đồng theo cách gọi của một số vùng quê Bắc bộ
- Giây lưng(3)­­­­­­­­­­­­­­­­­­­­­­­­­­­­­­­­­­­­­­­­­­­­­­­­­­­­­­­­­­­­­­­­­­­­­­­­­­­­­­ bằng vải, dạng ống, thắt ngang lưng, bụng; nơi các mẹ già xưa thường để giữ tiền



19 thg 10, 2015

ƯỚC VẠN LẦN




                   (Tặng vợ ngày Phụ nữ Việt Nam)

Cái thời mười tám hai mươi
Duyên thầm em giấu nụ cười em khoe
Không phô hương quế sắc hè
Cũng làm mệt lả tiếng ve treo cành

Lặn mò ba mấy xuân xanh
Tìm em đúng “nửa của anh” mong chờ
Vợ chồng duyên vạn kiếp tu
Tình nhân nghĩa cộng trừ bù lẫn nhau

Cảm ơn! hạnh phúc, buồn đau
Đã cho mình được có nhau trong đời
Con ngoan nhà ấm tình cười
Em luôn thắp lửa niềm vui tháng ngày

Thương nhau muối lỡ quá tay
Vẫn mê chát... ngọt vẫn say mặn... mà
Em: “Ô Sin” đảm lo xa
Không ngày nghỉ chẳng phiền hà hưu, lương

Thanh xuân rơi rụng đoạn trường
Giờ em da héo tóc sương điểm màu
Tình ơi! biết sợi bạc nào?
Vô tình anh đã làm đau tóc mềm...

Nếu cho anh vạn lần... thêm...
Ước duyên vạn kiếp... mình nên vợ chồng!

                                                 Xuân Môn