2016-02-21 | Cửa mùa xuân

Tìm Kiếm

26 thg 2, 2016

NGƯỜI DƯNG!





  Đẹp vui sao thuở… người dưng
Thả diều bắt bướm thơm lừng tuổi thơ
Trẻ say yêu có đâu ngờ
Trò chơi lần cuối dại khờ... là yêu

Nhiều duyên lên phận ít chiều
Yêu bao nhiêu chịu bấy nhiêu tủi hờn
Cho câu ca lạc tiếng đờn
Phím lòng lỗi nhịp thiệt hơn cung tình

Trăng chê "Trúc mọc bên đình"
Mê rằm vội bán hết mình lả lơi
Giận người... hờn lẫy Mùng tơi
Nỡ lòng rào dậu ngăn đời cách xa

Em giờ đẹp của người ta
Gặp tôi làm bộ hơn là dửng dưng
Xé tình tôi - áo rách lưng
Gấu không đủ giật vừa ́chừng vá vai*

Vui ̣́em hạnh phúc cùng ai
Buồn tôi tức tưởi đứng ngoài vui em
Bắt tình thành lạ trong quen
Chuốc nhau rượu chát say mèm đắng cay...

Người dưng ơi! nếu trả vay
Chỉ xin đền lại tôi ngày... người dưng!

                                Tháng 03/2017
                                  Xuân Môn

P/s: * Mượn ý thành ngữ “Giật gấu vá vai” (Lấy chỗ vải ở gấu áo đem vá vào chỗ ở vai áo bị rách)

22 thg 2, 2016

LÚM DUYÊN!



Duyên em má lúm đồng tiền
Bao người mộng mị lạc miền chung chiêng
Em cười xô nắng ngả nghiêng
Làm anh và cả tháng giêng thẫn thờ

Duyên đừng... sâu lúm ngẩn ngơ
Để say con mắt để ngờ duyên ai
Duyên đừng... lúng liếng ra ngoài
Cho tình lận đận chịu hoài đa mang

Chẳng thà giông bão cuồng hoang
Dìm anh đắm đuối cuối đàng biển khơi
Còn hơn giữa đỉnh chơi vơi
 Bắt anh chết cạn cả đời không em

Xin em duyên thắm kéo  rèm
Đừng khoe khéo lúm đồng tiền khổ nhau
Xin trầu chịu bén duyên cau

Lúm duyên em mãi đẹp giầu đời anh!
                                         Tháng 02/2016
                                 Xuân Môn