2015-10-11 | Cửa mùa xuân

Tìm Kiếm

16 thg 10, 2015

VÔ TÌNH...




Vô tình... cuối dốc thu mờ
Gặp em nhặt nắng bên bờ cô đơn
Mắt bồ câu ướt dỗi hờn
Dáng thu mộng mị chập chờn liêu trai

Lòng nghe như gió thở dài
Lá vàng ngơ ngẩn rụng ngoài hoàng hôn
Muốn ngăn dòng lệ thầm tuôn
Vô tình tôi vấp... nỗi buồn em phơi

Đưa tay chạm phải bồi hồi
Em nghiêng bóng đổ vào tôi giọt chiều
Em đào mộ gió* chôn... yêu
Tôi người từ phía cô liêu... trở về

Tình cờ bắt được câu thề
Tình yêu sét đánh tan mê cuối trời
Phận duyên sao khéo trêu người
Vô tình... tình buộc em – tôi... hữu tình!

                               Tháng 10/2015
                             Xuân Môn


 Chú thích: Mộ gió* là những nấm đất mà người thân đắp lên để tưởng niệm người đã khuất vì không tìm được thi hài để an táng


13 thg 10, 2015

ÁO NÂU


           
           
                             (Kính tặng mẹ suốt đời vì con... )

Áo nâu của mẹ ngày xưa
Cõng thời gian ngược bước đưa con về
Thương thời chân đất nón mê
Còng lưng úp mặt dãi dề nắng mưa
Trâu làm còn nghỉ tối trưa
Mẹ khuya sớm vẫn cày bừa ruộng con
Áo nâu vai vá bạc mòn
Bốn mùa lấm láp bùn non đất phèn
Trầu xanh làm khổ răng đen
Vôi đời bạc để trắng nhen tình hồng
Mồ hôi mẹ đổ vào trong
Vì con thế chấp, đổi đong đời mình
Thương chồng con mẹ hy sinh
Vui làm tằm rút ruột mình nhả tơ
Trách ngày xưa dại nên khờ
Vô tâm con nỡ hững hờ áo nâu
Con khôn lớn – mẹ bạc đầu
Đổi vui con, mẹ khổ sầu bao nhiêu?

Mẹ dành con gấm lụa điều
Từ manh đời vá... bạc chiều áo nâu!

                                            Tháng 4/2015                                              Xuân Môn