2017 | Cửa mùa xuân

Tìm Kiếm

21 thg 11, 2017

BÊN THỀM ĐÔNG




Chơi vơi bên bậc thêm đông
Nửa tôi với nửa như không của mình
Già đời chưa thuộc chữ “sinh”
Bơi ngang thế thái nhân tình hụt hơi

Buồn, cười có cuộc đua chơi
Có người thua bởi thói đời ăn gian
Người ngồi trên đống lợi vàng
Kẻ mò nát vũng lầm than bốn mùa

“Con vua sắp xếp làm vua”*
Nếu không bốn “ệ”** vào “chùa” sống chay
Thích ngay: Làm vẹo - cho ngay
Không ưa: Xét phán đang ngày nói đêm

Vui thì nấn ná lâu thêm
Không vui cũng bước qua thềm lấy xong
Tôi đi về cuối ước mong
Chưa đông đã nhói phía lòng chơi vơi… !

                                                 Tháng 11/2017
                                                 Xuân Môn
P/s * Mượn ý câu ca dao VN: Con vua thì lại làm vua
      ** Theo hiện tượng hiện nay, bố trí người vào những vị tri lợi danh thường ưu tiên: Nhất hậu duệ, nhì tiền tệ, ba quan hệ, bốn trí tuệ" (gọi tắt dí dỏm là 4 "ệ")


16 thg 10, 2017

THƯƠNG NHỚ NGÀY XƯA


                               
Ngày xưa rợp bóng mẹ cha
Tình thân ấm áp thuận hòa bên nhau
Nhường cơm – giành độn cháo rau
Thương yêu thắp sáng đèn dầu mái tranh

Mẹ ru ngọt giấc mơ lành
Trưa hè ngắn lại trời xanh hết tầm
Xới tung nắng gắt mưa dầm
 Cha tìm con có bóng râm cuộc đời

Trâu già cõng tuổi thơ tôi
Dây diều thả níu cả thời buồn vui
Cỏ may leo bám quần đùi
Mưa bôi nắng nhuộm đen thui lưng trần 

Láng giềng tình nghĩa ái ân
Nhà xa lòng ngõ vẫn gần bên nhau
Lời thề giữ đến... đời sau
Dẫu: thời gian cạn, nhớ đau, đợi mòn

Trăng xưa mười bốn đã tròn
Chia tay tình hết vẫn còn nghĩa nhân
Đồng đường tứ đại* quây quần
Bốn mùa vui ấm lòng xuân thắm đào…

Đời người thoảng giấc chiêm bao
 Đông già xách guốc lẻn vào cửa sau
Ngày xưa giờ ở nơi đâu?
Để nay hoài niệm bạc đầu nhớ thương!
                                                       
                                     Tháng 10/2017                                        Xuân Môn

P/s: * Đồng đường tứ đại = Tứ đại đồng đường: để chỉ các gia đình có tới 4 thế hệ cùng ở trong một gia đình (tứ = bốn, Đại = đời, Đồng = cùng, Đường = nhà).


13 thg 9, 2017

LỆ THU!




Mưa ngâu hay… lệ thu buồn?
Khóc duyên ai mỏng cánh chuồn lẻ bay
Khóc chiều hoang hoải heo may
Đợi hoàng hôn lạc cuối ngày cô đơn

Thầy u bên ngã thiệt hơn
Ép câu hát ngọt bỏ đờn không tên
Vui gì bến dưới thuyền trên
Kẻ bên thương nhớ người bên cạnh sầu

Đày Ngưu Chức* cách sông sâu
Còn cho năm một lần cầu bắc qua
Sao trời nỡ buộc duyên ta
Tình vô tội phải mãi xa hỡi trời… ?

Yêu còn bị ép đôi nơi
Lệ thu còn chảy phía đời không nhau
Thương duyên buồn nhuộm màu đau
Thương tình chia cách chết sau đợi chờ!

                                                     Tháng 8/2017
                                                       Xuân Môn
P/s : * Theo truyền thuyết, Ngưu Lang vì quá say mê tiên nữ dệt vải là Chức Nữ nên bỏ bê việc chăn trâu, để trâu đi vào điện Ngọc Hư. Chức Nữ cũng vì mê tiếng tiêu của Ngưu Lang nên đã trễ nải việc dệt vải. Ngọc Hoàng giận dữ, bắt phạt cả hai phải ở cách xa nhau. Sau thương tình, cho hai người mỗi năm được gặp nhau 01 lần vào ngày 7/7 âm lịch. Thương nhớ nhau, Ngưu,Chức buồn khóc. Nước mắt rơi xuống trần và hóa thành cơn mưa, được người dưới trần gian đặt tên là mưa Ngâu.




7 thg 6, 2017

ƯỚC VẠN LẦN



                                
                            (Thương tặng, ngày sinh nhật vợ)

Thời em xoã tóc cài trâm
Nét xinh giấu khéo duyên thầm vào trong
Không tham hương bưởi đèo bòng
Lén đêm Quỳnh nở nao lòng trăng thanh

Em là một nửa của anh
Là hoa cúc nở chỉ dành cho thu
Vợ chồng là nợ tình bù
Là duyên vạn kiếp chân tu kết cầu

Cảm ơn duyên trước nợ sau
 Cho mình hạnh phúc có nhau trong đời
Con ngoan tổ ấm tình cười
Em nhen nhóm lửa vui tươi tháng ngày

Thương nhau muối lỡ quá tay
Vẫn yêu chát... ngọt vẫn say mặn... mà
Em: “Ô Sin” đảm lo xa
Không ngày nghỉ chẳng phiền hà “hưu, lương... ”

Xuân xưa phai thắm đoạn trường
Giờ em da héo tóc sương điểm màu
Tình ơi! Bao sợi bạc nhàu?
Vô tình anh đã làm đau tóc mềm...

Nếu cho ước vạn lần... thêm...

Mơ… mình vạn kiếp… vẫn lên vợ chồng!

                                                         Ngày 28/5/2015
                                                           Xuân Môn


19 thg 4, 2017

NGỘ!



Ngộ ra ta lạc bước chân
Lẻ loi giữa chốn tục trần bon chen
Tâm trong vô thức lối quen
Vô minh chấp ngộ ghét ghen thói đời

Phù sinh những kiếp luân hồi
Ta ba trần thế đến rồi lại đi
Xuôi tay nấm cỏ xanh rì
Quan, giầu chết - hết... khác chi ăn mày

Đi tay trắng... đến trắng tay
Tích nhân đức tặng cho ngày có nhau
Mê chi danh lợi cưỡng cầu
Tham sân si* buộc khổ sầu nhân sinh

Nam mô... chạm cõi tâm linh
Ngộ ra trong có đã hình... hư không!

                                                 Tháng 11/2015
                                                   Xuân Môn

P/s: - * Tham sân si (tam độc) - Theo thuyết phật giáo:
+ “Tham”: là tham lam. Ham muốn thái quá. Đắm say, thích thú muốn có nhiều những thứ mình ưa thích như tiền tài, sắc đẹp, danh vọng... 
 + “Sân”: là cơn giận, lòng giận dữ, nóng nảy, thù hận khi không vừa lòng, không được thỏa thích như ý muốn. Bất bình vì bị xúc phạm, nhân đó làm những chuyện sai trái. Sau cơn giận thời giữ lại lòng oán ghét tìm dịp mà trả thù... 
+ “Si” là: si mê, vô minh, ngu tối. Người vô minh không sáng suốt, không suy xét hiểu biết đúng lẽ phải, đúng sự thật để phán đoán việc hay dở, tốt xấu, lợi hại...