2016 | Cửa mùa xuân

Tìm Kiếm

30 thg 8, 2016

ĐẤT LÀNH!





Lên đèo nắng xế chia đôi
Nửa nằm cuối dốc nửa trôi sương mờ
Mây ôm cổ núi thẫn thờ
Dã quỳ đổ hết vàng mơ sang chiều

Thông già gọi gió ru yêu
Thương rừng, suối chảy cạn chiều tương tư
Giữa đèo bên thực bên hư
Bên còn xa ngái bên như đã gần

Đỉnh đèo trời đất khó phân
Cách nhau chưa tới nửa lần với tay
Lạc miền sinh thái ngất ngây
Bồng lai cũng đến thế này mà thôi

Hồ xanh thuyền mộng mơ trôi
Thác nguyên sơ hát lời mời tắm tiên
Hòa mình vũ điệu cồng chiêng
Rượu cần cong vít ngả nghiêng nhà sàn

Níu lòng mặc khách nhân gian
Duyên thầm em chuốc rót tràn đêm say
Đêm tàn tay bịn rịn... tay
Mong dài thêm mãi phút giây... dùng dằng

Hồn thơ lạc bến cung hằng
Vướng tình mây gió xa trăng... chẳng đành
Măng Đen* chim đậu đất lành

Người về mang nửa ngàn xanh xuống đèo...

                                         Tháng 01/2016
                                        Xuân Môn

26 thg 8, 2016

MẮT NAI!




Mắt Nai thầm biết... nói cười
Mộng mơ... dìm đuối bao người... mộng mơ
Lạc vào... mộng mị ngu ngơ
Rối chân anh ngã bên bờ mắt em

Ánh nhìn như lạ như quen
Ngoài như lãng đãng trong nhen lửa đời
Mắt huyền đong hết thu - vơi
Múc đầy thêm sắc hương trời vắng thu

Nghĩ mình đêm muộn trăng lu
Sương mai ngại nắng quá mù ra mưa
Cúc vàng trong đã... ngoài chưa...
Mắt Nai ngơ ngác thu xưa ngỡ ngàng

Đò đầy bỏ bến em sang
Thu sầu trút hết úa vàng trong anh
Thu ơi! còn giữ chút xanh

Cho người tình nỡ đã dành mắt Nai!
                                                           
                                             Tháng 5/2015
                                               Xuân Môn

10 thg 8, 2016

CHỚM THU!




Gặp em -  người mộng năm nào
Xuân thì hé nụ biết bao người... rình
Anh trồng Si trước cổng tình
Mặc người bóng gió chê mình đa mang

Em nay thu của muộn màng
Lỡ thì Cúc để sắc vàng bơ vơ
Luênh loang cuối ngõ sương mờ
Cau buông màu úa hững hờ xuống đêm

Nắng phai vùi bóng cỏ mềm
 Bàng khô giấu bẽ bắt đền... sấu chua
Thị vàng nín thở chờ mưa
Ổi ương chín gượng cho vừa lòng nhau

Tiếng ve sót rụng đáy sầu
Chạm lòng tháng tám cào đau lỡ làng
Đàn gà bới nát chiều vàng
Buồn không nhặt được chút tàn thu xưa

Gió gầy luồn kẽ lá thưa
Đã không nhau mấy chục mùa heo may
Trăng giờ cầm lọt kẽ tay
Thôi đành uống cạn... tình ngày chớm thu!
                                                           
                                   Tháng 8/2015
                                           Xuân Môn

16 thg 7, 2016

HẠ PHAI



                              
                            (Kỷ niệm ngày chia tay... )

Hạ phai từ độ em đi
Theo người lạc cánh thiên di cuối trời
Phượng rầu buông sắc chơi vơi
Ve gầy tìm bụi giấu lời rỉ rên

Không em – tình phụ bắt đền
Trái sầu chín ép rụng bên kia lòng
Thương người vớt bóng bên sông
Niềm vui chưa nổ ngắt bông Súng tàn

Lời thề theo gió đi hoang
Mặc chiều thui thủi sắc vàng cô đơn
Cơn mưa cuối Hạ đổ hờn
Đằng tây mầm bão nhú vờn chân mây...

Em đi Hạ đổ... heo may
Thời gian lăn lóc tháng ngày vất vương
Tình buồn rào giậu giăng sương
Liêu xiêu nắng ngã cuối đường Hạ phai... !

                                            Tháng 8/2015

                                              Xuân Môn

9 thg 7, 2016

CHIỀU ĐẮNG!





Lẻ loi góc quán cà phê
Chiều buông trước mặt buồn về sau lưng
Bơi ngang... ánh mắt không chừng
Bỗng cô đơn giữa dửng dưng người đời

Quán đông - vui bỏ quên... tôi
Cà phê đếm giọt buồn rơi hững hờ
Lưng trời mây xám bơ vơ
Hoàng hôn phía núi đợi chờ phía nao

Vì ai hẹn ước xanh xao 
Cà phê đắng đót ngấm vào chiều đông 
Vì ai thương nhớ nhốt lồng
Để tình khao khát chạy rông bên chiều

Với tay vịn nắng liêu xiêu
Bâng quơ biết với vịn điều gì đây
Cà phê lặng đắng chiều nay
Rụng rơi góc khuất xếp đầy tâm tư... !

                                          Tháng 01/2016
                                               Xuân Môn


7 thg 7, 2016

ĐỢI TRĂNG...



Móc vào đêm mảnh trăng cong
Trăng treo lửng những nỗi lòng chơi vơi
Tôi là thằng Cuội... lỗi thời
Mê trăng nửa tối cả đời dở dang

Trót say sưa ánh trăng vàng
Vịn vào mây gió phiêu hoang góc trời
Ước trăng là của riêng tôi
Hái ngâm rượu quý mời người tri giao

Thuyền trăng lạc bến sông sao
Bến nao trong đục bến nao lở bồi?
Trăng rằm ai nỡ bổ đôi?
Gần... đầy đêm ngắn - xa... vơi tháng dài!

Nửa em trôi phía... không ai
Nửa tôi rằm đợi ghép cài nửa em...

                                               Tháng 11/2015

                                              Xuân Môn

BIỂN ĐỢI...



Lòng em biển rộng mông mênh
Tình gieo con sóng dập dềnh bến mơ
Ngàn năm sóng thích hôn bờ
Khát vay triều lộng để thơ... nợ nần

Thuyền anh lạc bến... tần ngần
Buông buồm đợi gió có cần... bến neo?
Mặc ai chê bỏ bến nghèo
Biển tình mãi mặn ngóng theo bóng thuyền

Thuyền xa... bến buốt nỗi niềm
Sóng xô rách nát cả miền khát khao
Mười hai bến ghé ... bến nào
Bạc đầu sóng nhớ chát chao lời thề

Dã tràng xe cát u mê
Xây lâu đài đợi thuyền về bến xưa...
Em đành... tát biển ngăn mưa
Nhốt con sóng dại cho chừa đợi mong… !


                                            Tháng 11/2015
                                           Xuân Môn


26 thg 6, 2016

NHÀ NÔNG!




Làm đồng giữa buổi giải lao
Cha vê vất vả, thuốc lào thành viên
Điếu cày reo khoái liên miên
Mệt nhoài theo khói về miền say sưa

Nắng xiên dần dựng đứng trưa
Trâu xùi bọt mép nguýt bừa răng nhe
Bốn mùa móp nón mê che
Quanh năm chân lấm khổ đè nợ treo

Cha lo cày xới cái nghèo
Nhổ đi phận khó cỏ leo đất cằn
Còng lưng xuống vũng nhọc nhằn
Mẹ mong tát bớt khó khăn bao đời

Gió chăn mây trắng cuối trời
Đàn cò xếp chữ vẽ lời ý thơ
Cày thè lè lưỡi đứng chờ
Sau làn khói thuốc cha mơ được mùa

Mồ hôi mặn đắng ruộng chua
Quạt mo rượt đuổi nắng trưa hè nồng
Nhà nông khó nhọc việc đồng
Nghĩa tình chân chất chưa đong đã đầy... !
                                            
                                          Tháng 5/2015
                                            Xuân Môn

17 thg 6, 2016

NHỚ MẸ





                             (Kính tặng Mẹ và một nửa
                               của thế giới, nhân ngày 8/3)

Mẹ quen bạn với long đong
Đẻ con có đứa rớt rong ngoài đồng
Chai vai chĩu gánh nhà chồng
Còng lưng bóng ngã phía không có bờ

Xưa con ngây dại
chẳng ngờ
Mẹ “ưa” đồ dở “kiêng vờ” món ngon
Lo dành tốt đẹp cho con
Phần mình mót lại thừa còn bỏ lơi

Đãi nghèo không "cám giầu' rơi
Mẹ thân ớt phải hát lời nồng cay
Ngủ ngồi ăn đứng tự đày
Mơ đêm... nợ đuổi, mộng ngày... mồ hôi

Lặng thầm sông lắng màu trôi
Mẹ làm bờ lở cố bồi sang con
Một đời tìm mất để còn
Nhộng tằm rút ruột gầy mòn nhả tơ

Thuyền qua giông bão... mịt mờ
Lòng neo bến mẹ thấy bờ bình yên
Tháng ba nay vắng mẹ hiền
Tình con nấc nghẹn trong miền nhớ thương!

                                             Tháng 3/2017

                                                Xuân Môn


3 thg 6, 2016

CHIA…



                  
Chị em nước mắt đầm đìa
Quỳ xin ba mẹ đừng chia nát lòng
Đửng chia những có... thành không
Dìm mơ mộng đuối đêm hồng tuổi ngây

Chia yêu thương đã đong đầy 
Chia: Chồng - vợ, chị - em, ngày có nhau
Mẹ ba cầu thoát buồn đau 
Có hay đem đổ tủi sầu sang con?

Có hay bên ngã mất còn
Rẽ sang phía ngược đời con của mình?
Biến con thành vật hy sinh
Bơ vơ ngoài những cuộc tình dở dang

Buồn ba mẹ bắt con mang
Đau không lành sẹo bẽ bàng thương yêu
Mưa giông cào rách mặt chiều
Dập bong bóng vỡ vụn nhiều tâm tư

Nếu như tình nghĩa... nếu như...
Người thân đâu phải sống từ biệt nhau!
                                                   
                                                  Tháng 6/2016
                                                 Xuân Môn

P/s: Cảm tác trước cảnh vợ chồng (cùng khu phố) ly hôn; chị phải theo mẹ, em trai phải theo bố khóc lóc xin ba mẹ đừng chia rẽ tình chị em trong ngày “nhà xẻ dọc, thóc chia hai”…

28 thg 5, 2016

TÌNH THÁNG NĂM





Tháng năm thấp thoáng bóng hè
Cây bàng treo ngược tiếng ve sân trường
Vắt chiều tà áo trắng vương
Mực như còn tím đoạn đường em đi

Tình ai nửa bấc nửa chì
Nửa như… chia nửa nửa thì… nhân hai
Ngẩn ngơ hè lạc nhành mai
Duyên khoe đã hết ra ngoài với xuân

Trách màu hồng phượng phân vân
Ham giành hết đỏ vẫn tần ngần xanh
Nhặt bông hoa nắng không cành
Ép vào nhung nhớ dỗ dành chia xa

Gọi hè Tu Hú thiết tha
Còn đưa ước hẹn ghé qua mùa nào
Tuổi hồng kỷ niệm chênh chao
Mang dòng lưu bút viết vào tháng năm

Tiễn người đi với xa xăm
Giấu hè sắc Phượng em cầm trao ai?
Chia tay tóc ngắn trâm cài
Theo tà áo trắng bay ngoài tháng năm!

                         Tháng 5/2017

                            Xuân Môn



24 thg 5, 2016

MƯA Ở KON TUM!


         

Mưa ở Kon Tum òa vỡ đầu mùa
Làm dập tiếng chim vương hương trái chín
Bong bóng phập phồng lời ru bịn rịn
Giữa hai mùa một nỗi nhớ bâng khuâng

Mưa vật vã mình trong nỗi đợi mong
Sau cơn khát... Cây hát lời cỏ dại
Trái vú sữa nép dáng gầy e ngại
Bỗng khoe tròn như muốn ngọt cho ai!

Mưa ở Kon Tum không uống mà say
Chất say ngấm lịm dần từng thớ đất
Cho hiểu được đến tận cùng khao khát
Của đất ôm trời quằn quại trong mưa

Mưa rửa mặt, gội đầu sông Đăk Bla*
Truyền cho thác Yaly** thêm sức sống
Mưa giữ khéo chân người lên Đăk Cấm***
Buộc chặt tình ai vào góc chiều tàn

Sớm đẹp trời em cùng mẹ lên nương
Mưa lẻn về đợi em lưng triền dốc
Mùi nắng hạ còn khê nồng mái tóc
Chĩu vai gầy em gùi cả trời mưa

Luồn sợi yêu mưa vá lại... thiếu thừa
Nói lời tỏ tình của trời gửi đất
Mưa vội vã như sợ rồi đi mất
Không kịp trở về tìm lại nhớ mong

Ai thương ai... chờ lở mống cầu vồng?
Đợi mưa ngâu về bắc cầu Ô Thước
Ai thầm đếm tiếng lòng mình thổn thức?
Bên hiên nhà qua những giọt mưa rơi

Mưa về Kon Tum sớm hơn mọi nơi
Để hai mùa chưa xa nhau đã nhớ
Để có gì... cồn cào trong nhịp thở ?
Của đất trời đang ấy…
trong mưa!

                                         Tháng 5/2015
                                           Xuân Môn


Chú thích: Đăk Bla, Yaly, Đăk Cấm là những địa danh nổi tiếng ở Kon Tum

13 thg 5, 2016

NỖI LÒNG CỦA MẸ!



                       (Nhân ngày của mẹ năm 2016)
Thường xem “Cặp lá yêu thương”(1)
Mẹ buồn lá rách vất vương còn nhiều
Mảnh đời ghẻ đói thương yêu
Đói ăn đói học... bao nhiêu đói thèm?

Làm nông sáng nhọ tối nhem
Củ khoai hạt thóc lấm nhèm mồ hôi
Bốn mùa mò bóng mình trôi
Giật mình... thuế quát phí bồi ù tai

Tham ô lãng phí... làm sai
Của dân tiền tỷ coi vài cắc(2) rơi
Băn khoăn mẹ tính với “giời”
Nợ công - riêng trả mấy đời nhà nông
                                                                   
Ra đường mẹ ngại cửa công
Sợ Đường Tăng giả Ngộ Không phép rừng
Ở nhà lo chạm... “tình dưng”(3)
Thức ăn nhiễm bẩn chẳng đừng đành ăn

Nỗi: buồn, lo, ngại, băn khoăn...
Đừng cào chẩy máu nhọc nhằn mẹ đau!

                                  Ngày 8/ 5/2016
                                    Xuân Môn

Chú thích:

(1) Là chương trình Cặp lá yêu thương của Đài THVN thường phát mỗi ngày 
(2) Cắc: là tiền xu Việt Nam
(3)Tình dưng: Được hiểu là người sống chung trong một gia đình, nhưng tình cảm giống như người dưng, không thương yêu và quan tâm, chăm sóc lẫn nhau...


23 thg 4, 2016

LẶNG LẼ HY SINH



                                                                                 
            (Nhân ngày của Cha, kính tặng những người Cha 
không mang danh hiệu anh hùng”

Ngày sinh con đứa thứ ba
Con ra đời khóc mẹ “xa mãi” đời
Ve sầu than tiếc phượng rơi
Gà con mất mẹ chơi vơi chiều tàn

 An vui lòng vợ suối vàng
Cha làm gà trống dưỡng đàn con thơ
Trống chưa thay Mái bao giờ
Nửa đêm gáy mớ* lo, ngờ sớm qua

Lẻ loi gánh nặng đường xa
Một mình làm mẹ làm cha tháng ngày
Thế đời mặc mượn ăn vay
Cha dành con có đủ đầy yêu thương...

Lớn khôn con nguyện lên đường
Theo nhau bảo vệ quê hương đẹp lành
Thương thu vàng nhớ sắc xanh
Cha như lá úa mà cành dọa chê

Ngày kia mưa gió não nề
Út cưng đi mãi không về nũng cha
Đớn đau chưa kịp liền da
Tin hai con mất... vỡ òa chiều mưa!

Đời cha vui thiếu buồn thừa
Rách lòng vụng vá chẳng vừa vặn đau
Ba lần tang trắng chít đầu
Chảy vào trong lệ khô sầu hóa đông...

Quê hương tạc đá ghi công
Ơn người ngã xuống non sông thái bình
Thương cha lặng lẽ hy sinh
Cho đời hết... chẳng nhận mình chút danh!

                              Tháng 7/2015
                                   Xuân Môn

P/s: - gáy mớ* là gáy trong lúc ngủ



17 thg 4, 2016

VỀ QUÊ!




Bao năm phố thị bon chen
Trăng đêm lạc giữa ánh đèn lung linh
Về quê tìm gặp lại mình
Thả neo bến mẹ yên bình bão giông

Lúa xanh rủ cải vàng bông
Gọi cò trắng cõng nắng hồng về phơi
 Nón nghiêng em giấu duyên trời
Anh nghiêng phía nón làm rơi mất hồn

Đò ngang neo chậm bồn chồn
Điệu hò đưa đẩy hoàng hôn cập chiều
Đầu làng chim rắc tiếng tiêu   
Cuối thôn trẻ dắt sáo diều theo trâu

Mái đình cong uốn lưỡi câu
Móc trăng non nhử đêm màu nhớ thương
Rặng tre khói bếp luồn sương
Món quê dân dã thơm hương thật thà

An vui trong bóng mẹ cha
Bữa cơm ngon ngọt đậm đà tình thân
Không rằm trăng cũng sáng ngần
Tầu dừa khua quạt gió ngân mát lành…

Về quê tìm ký ức xanh
Đền cho kỷ niệm đã thành yêu thương!
                                            
                                            Tháng 6/2017                                             Xuân Môn