Lên đèo nắng xế chia đôi
Nửa nằm cuối dốc nửa trôi sương mờ
Mây ôm cổ núi thẫn thờ
Dã quỳ đổ hết vàng mơ sang chiều
Thông già gọi gió ru yêu
Thương rừng, suối chảy cạn chiều tương tư
Giữa đèo bên thực bên hư
Bên còn xa ngái bên như đã gần
Đỉnh đèo trời đất khó phân
Cách nhau chưa tới nửa lần với tay
Lạc miền sinh thái ngất ngây
Bồng lai cũng đến thế này mà thôi
Hồ xanh thuyền mộng mơ trôi
Thác nguyên sơ hát lời mời tắm tiên
Hòa mình vũ điệu cồng chiêng
Rượu cần cong vít ngả nghiêng nhà sàn
Níu lòng mặc khách nhân gian
Duyên thầm em chuốc rót tràn đêm say
Đêm tàn tay bịn rịn... tay
Mong dài thêm mãi phút giây... dùng dằng
Duyên thầm em chuốc rót tràn đêm say
Đêm tàn tay bịn rịn... tay
Mong dài thêm mãi phút giây... dùng dằng
Hồn thơ lạc bến cung hằng
Vướng tình mây gió xa trăng... chẳng đành
Măng Đen* chim đậu đất lành
Người về mang nửa ngàn xanh xuống đèo...
Tháng 01/2016
Xuân
Môn