2015-09-20 | Cửa mùa xuân

Tìm Kiếm

26 thg 9, 2015

HÀNG XÁO*



                                (Nhớ mẹ ta xưa... )

Xới tung ngày tháng nông nhàn
Chạy xoay hàng xáo mẹ toan bán nghèo
Thân dây không giậu cũng leo
Ốc quanh quẩn cọc còn đèo xa xôi

Thóc khô vay hết nắng trời
Mà sao mẹ vẫn mốc đời hẩm hiu
Cối xay vẹt ngõng cùn chiều
Đau giằng cối kéo bao nhiêu nhọc nhằn

Mẹ còm - cối nặng không cân
Một lần giã gạo trăm lần nghiến răng
Mót từng hạt tấm trên Dần**
Lắc cho rơi hết nợ nần lo toan

Dập vai vội gánh đa đoan
Mẹ lo hàng xáo bẽ bàng chợ phiên
Quán gầy mưa dột nắng siên
Chợ quê bạc phếch đồng tiền mồ hôi

Nhón tay nhặt hạt cơm rơi
Mới nghe thóc gạo kể lời long đong
Mẹ gom giấy bạc bùn nồng
Mấy trăm ngàn lẻ - nhiều chồng... buộc rơm

Người đi tìm trốn thiệt hơn
Đâu hay tấm cám mãi thơm nghĩa tình
Còng lưng về phía... hy sinh
“Xáo” hàng... mẹ “xáo” đời mình vì con!

                                     Tháng 7/2015
                                     Xuân Môn
Ghi chú: - * Hàng xáo: Là nghề đong thóc về xay giã, kiếm lãi bằng cách bán gạo và thu các sản phẩm phụ như tấm, cám, trấu.
               - ** Dần: Dụng cụ đan bằng tre để dần cám, tấm   
      


  

VẮNG EM!



                           
                                                      (Tặng vợ nhân ngày Valentine)

Em đi vắng mấy hôm nay
Ngày như mỏng bé, đêm dầy rộng to

Việc nhà ai đặt tên cho
Loay hoay đánh vật mày mò trước sau
Út cưng đòi mẹ khi đau
Áo quần chờ giặt, đồ lau đợi người

Nhà buồn thiu bếp tắt cười
Nửa vui teo héo nửa tươi bồn chồn
Vắng em giấc ngủ không hồn
Bữa ăn không vía hoàng hôn... vắng chiều

Có đi về phía thương yêu
Không em mới tỉnh được nhiều cơn mê
Không em trăm việc bộn bề
Anh như khách trọ ở thuê nhà mình

Sông quen lặng lễ hy sinh
Biển vô tâm đến vô tình với sông
Em theo con nước nắn dòng
Chẩy xuôi về biển phía chồng đầy vơi

Em hiền nhân hậu với đời
Mặc anh “chê” vợ rộng lời khen ai
Vắng xuân tàn sắc đào mai
Vắng em đọng tiếng thở dài thơ anh!
                               
                                      Tháng 02/2017                        
              Xuân Môn


25 thg 9, 2015

BÊN CẦU ĐĂK BLA




                    Hoài niệm tình đầu đánh mất...

Đêm xui anh ra góc cầu Đăk La
Buông cô đơn xuống dòng sông yên ả
Bao cặp say yêu thả hồn nghiêng ngả
Gió trở mình xao xác tiếng chơi vơi!

Nước ngửa mặt đú đởn rủ nhau bơi
Vất mặc anh với bóng buồn nhăn nhó
Trăng lơ đãng lỉnh đi chơi với gió
Chẳng dành phần một chút sáng yêu thương

Hình như có người tình cờ qua đường
Vì hiếu kỳ hay vô tình thương hại?
Mắt ném ngang một thoáng nhanh dừng lại
Phía góc cầu nơi anh với... cô đơn

Sông lắng dần đáy đêm rộng sâu hơn
Nước mệt mỏi nằm nghiêng ôm nhau ngủ
Chỉ còn anh và bóng mình ủ rũ
Với nỗi lòng buồn thổn thức đẫm sương

Anh ra cầu tìm nhặt lại bóng em
Của những đêm hai đứa mình chung bóng
Sông quá hẹp mà lòng anh thì rộng
Kỷ niệm bới tìm nát đống lãng quên

Đêm lại đêm và lại tiếp những đêm
Anh ra cầu lại một mình ngồi đó
Như kẻ dở người trốn tìm quá khứ
Bên dòng đời hiện tại lng lờ trôi ...

Tháng 3/2015
Xuân Môn