(Tặng
vợ nhân ngày Valentine)
Em đi vắng mấy hôm nay
Ngày như mỏng bé, đêm dầy rộng to
Việc nhà ai đặt tên cho
Loay hoay đánh vật mày mò trước sau
Út cưng đòi mẹ khi đau
Áo quần chờ giặt, đồ lau đợi người
Nhà buồn thiu bếp tắt cười
Nửa vui teo héo nửa tươi bồn chồn
Vắng em giấc ngủ không hồn
Bữa ăn không vía hoàng hôn... vắng chiều
Có đi về phía thương yêu
Không em mới tỉnh được nhiều cơn mê
Không em trăm việc bộn bề
Anh như khách trọ ở thuê nhà mình
Sông quen lặng lễ hy
sinh
Biển vô tâm đến vô tình với sông
Em theo con nước nắn dòng
Chẩy xuôi về biển phía chồng đầy vơi
Em hiền nhân hậu với đời
Mặc anh “chê” vợ rộng lời khen ai
Vắng xuân tàn sắc đào mai
Vắng em đọng tiếng thở dài thơ anh!
Tháng 02/2017
Xuân Môn
0 nhận xét:
Đăng nhận xét