Hạ phai từ độ
em đi
Theo người lạc
cánh thiên di cuối trời
Phượng rầu
buông sắc chơi vơi
Ve gầy tìm bụi
giấu lời rỉ rên
Không em – tình
phụ bắt đền
Trái sầu chín
ép rụng bên kia lòng
Thương người
vớt bóng bên sông
Niềm vui chưa
nổ ngắt bông Súng tàn
Lời thề theo
gió đi hoang
Mặc chiều thui
thủi sắc vàng cô đơn
Cơn mưa cuối Hạ
đổ hờn
Đằng tây mầm
bão nhú vờn chân mây...
Em đi Hạ đổ...
heo may
Thời gian lăn
lóc tháng ngày vất vương
Tình buồn rào
giậu giăng sương
Liêu xiêu nắng
ngã cuối đường Hạ phai... !
Tháng 8/2015
Xuân Môn