Cụ già nghèo rớt mùng tơi
Không con không vợ một đời một thân
Già thèm tiếng trẻ, bước chân
Cụ nuôi con Mực bớt phần cô
đơn
Mực trung thành chẳng thiệt hơn
Chẳng chê chủ khó dối hờn người nuôi
Yêu thương hôn hít vẫy đuôi
Thực lòng không chút nịnh người lợi danh
Bao năm bệnh cụ không lành
Mực luôn bên cạnh quẩn quanh chẳng rời
Chiều mưa tiễn cụ "về trời"
Mực kêu như... khóc những lời bi ai!
Buồn đau, ăn chẳng đoái hoài
Nát đêm tiếng Mực tru dài thảm thương
Sớm nay mộ cụ đẫm sương
Mực quỳ chết gục... VẤN? vương người đời...!
Tháng 12/2014
Xuân
Môn
0 nhận xét:
Đăng nhận xét