Rượu ngon uống để quên sầu
Nỗi buồn chui ngược sang bầu rượu cay
Rượu sầu chưa ngấm đã say
Lời say chưa nói đã đay nghiến lời
Buồn đầy đuối chén rượu vơi
Mượn chiều mưa bão dãi phơi nỗi lòng
Đu say sưa tới tiên bồng
Mượn chiều mưa bão dãi phơi nỗi lòng
Đu say sưa tới tiên bồng
Cuối đường lạc giữa hư không lẻo buồn
Một bầu nghiêng một đêm suông
Một mình say xỉn uống luôn cả mình
Bóng say ăn vạ... với hình
Lòng đau héo nhắm vô tình giả tươi
Lòng đau héo nhắm vô tình giả tươi
Giải sầu bằng bạn vui cười
Rượu ngon nên để dành người tri âm!
Ta bà* khổ ải luân trầm
Đừng đem lòng tự giam cầm chốn mê
Cạn ly…đầy lại tái tê
Trốn đi cay đắng trở về sầu thêm… !
Tháng 7/2017
Xuân Môn
P/s: Theo quan điểm Phật giáo, “cõi ta bà” chẳng
khác gì quán trọ, nhân loại sống trong cõi này đều giả tạm, vô thường, không
thật. Suốt cả cuộc đời chúng ta xoay vòng với sinh, lão, bệnh, tử, bị tiền tài,
danh vọng chi phối, bức bách thật khổ não…
0 nhận xét:
Đăng nhận xét