(Tặng vợ ngày Phụ nữ Việt Nam)
Cái thời mười
tám hai mươi
Duyên thầm em
giấu nụ cười em khoe
Không phô hương
quế sắc hè
Cũng làm mệt lả
tiếng ve treo cành
Lặn mò ba mấy
xuân xanh
Tìm em đúng “nửa
của anh” mong chờ
Vợ chồng duyên
vạn kiếp tu
Tình nhân nghĩa
cộng trừ bù lẫn nhau
Cảm ơn! hạnh
phúc, buồn đau
Đã cho mình
được có nhau trong đời
Con ngoan nhà
ấm tình cười
Em luôn thắp
lửa niềm vui tháng ngày
Thương nhau
muối lỡ quá tay
Vẫn mê chát...
ngọt vẫn say mặn... mà
Em: “Ô Sin” đảm
lo xa
Không ngày nghỉ
chẳng phiền hà hưu, lương
Thanh xuân rơi
rụng đoạn trường
Giờ em da héo
tóc sương điểm màu
Tình ơi! biết
sợi bạc nào?
Vô tình anh đã
làm đau tóc mềm...
Nếu cho anh vạn
lần... thêm...
Ước duyên vạn kiếp... mình nên vợ chồng!
Xuân Môn
1 nhận xét:
Bài thơ hay thắm đợm tình nghĩa vợ chồng. Chúc gia đình hạnh phúc sum vầy.
Đăng nhận xét