Cạn ngày chiều giấu hoàng hôn
Bơ vơ nhạn lạc rớt hồn chân mây
Gieo chi gió bấc đêm gầy
Cho mầm giá buốt mọc đầy vào khuya!
Sầu riêng mong được sẻ chia
Xin cam chớ giễu bưởi kia đèo bòng
Đêm buồn rét gặm chờ mong
Đau lan sang nửa phía lòng còn chưa…
Người ơi xin chút ấm thừa
Để tình nhen nhóm sưởi vừa đông qua
Hoang mang đêm níu trăng tà
Cơn mơ vật vã nhạt nhòa hư không
Đêm dài ủ rét lên... đông
Thời gian cắt lát xếp chồng từng canh
Em như thuyền nhỏ chòng chành
Đêm to mộng dữ tình anh chở đầy
Bao đêm? ... một dạ* đêm nay
Xa rằm thương nhớ trăng gầy héo hon
Ngóng anh ngày lở đêm mòn
Niềm tin sắp rụng chỉ còn chơi vơi
Tàn đông mong tuyết ngừng rơi
Để em đừng “giá” cả đời... chờ anh!
Tháng 01/2018
Xuân Môn
Chú thích: * Một dạ = “một lòng, một dạ” và còn có nghĩa là một đêm
0 nhận xét:
Đăng nhận xét